Ai rồi cũng sẽ khác
Một tình yêu em đừng nghĩ trăm năm,
Nó thật ra còn lâu hơn như thế.
Khi anh biết nơi em còn chờ đợi,
Là nhà anh, muôn lối anh sẽ về.
Một tình yêu anh đừng nghĩ ngày mai,
Anh cứ sống cho hôm nay nguyên vẹn.
Khi ngày tháng nối nhau đều tăm tắp,
Chỉ có anh, có em... sóng mây ngàn.
Em đôi khi buồn bã lắm,
Bước rong ruổi trên những con phố xa lạ không anh.
Em thấy đồng cỏ bao la.
Em thấy biển rộng mênh mông.
Em thấy trời cao trong xanh.
Chỉ là em chẳng thấy anh.
Có những nỗi nhớ khiến người ta đau nhói lồng ngực, nỗi nhớ lạc lõng trong vô tình mà người nhớ vô hồn, người được nhớ vô tâm.
Chúng ta chẳng thể sống lại hôm qua để yêu nhau nên hôm nay cứ mất nhau như thế.
Em thật lòng không đành ra đi... Không đành đâu anh!
Anh đừng hiểu lầm, em chỉ muốn nói xin chào.
Chắc có lẽ ánh mắt em vẫn còn rất nhiều hạnh phúc khi nhìn thấy anh, niềm hạnh phúc chưa một lần ít đi, chưa một lần phai nhạt. Thấy anh, tựa thể thấy bình yên.
Năm tháng dài xa nhau, em cũng đã học được vô số cảm giác hạnh phúc khác, em có đôi lần cũng ngỡ đã chẳng còn nhớ anh, cuộc sống quá bận rộn nên em đặt anh trôi về phía quên lãng để em ngăn nỗi đau vô lý từ một người đã thôi không còn yêu em.
Em tự bước qua hết những tháng ngày cô độc, cứ nhắc đến anh là em chỉ chực chờ bật khóc.
Em ấm ức vì mối duyên không trọn vẹn, ai bảo em yêu anh nhiều thế chứ.
Em gặp lại anh, bao nhiêu nỗi niềm ngần ấy năm cứ như vỡ òa.
Nụ cười anh vẫn thế.
Cái nhướng mày nhìn em vẫn thế.
Ngay cả thói quen xoa đầu em vẫn thế.
Giữa chúng ta hôm nay có là gì nữa đâu. Tất cả đều không còn là của em. Thế nên anh đừng hiểu nhầm, em chỉ muốn nói xin chào.
Trích Ai rồi cũng sẽ khác - Hamlet Trương
0 nhận xét:
Đăng nhận xét