Sao em không trở về bên anh

Sao em không trở về bên anh


Em, hôm nay là ngày sinh nhật của em. Anh còn nhớ rất rõ dù đã gần 4 năm trôi qua chúng ta không còn gặp nhau. Chiều nay là một chiều buồn, anh lặng lẽ trở về căn phòng, vắng lạnh, thiếu hạnh phúc và mái ấm gia đình. Anh thèm nghe tiếng của một đứa trẻ gọi anh là bố, anh thèm được gọi một người con gái là vợ, thèm nghe tiếng ríu ríu gọi nhau trở về sau một ngày làm việc đầy mệt mỏi.
Sao em không trở về bên anh
Sao em không trở về bên anh

Anh bần thần nhớ về những kí ức xưa, có những tháng ngày em gọi anh là chồng yêu, hỏi anh muốn ăn gì để em nấu chiều nay? Hỏi anh mấy giờ thì anh về nhà, anh đã chuẩn bị rời văn phòng hay chưa? Anh chợt bần thần nhớ lại địa chỉ email này mà chúng mình vẫn hay dùng khi còn yêu nhau. Anh bần thần khi đọc lại những dòng chữ màu tím tím em viết cho anh hơn 5 năm về trước. Em à, anh thực sự nhớ em. Anh thực sự rất cô độc trên cuộc đời này em biết không? Ngày hôm nay, đã bao nhiêu lần anh cầm điện thoại nhấc lên rồi lại đặt xuống, anh muốn nhắn một tin nhắn chúc em sinh nhật như ngày mình còn yêu nhau, viết rồi lại xóa vì anh biết sẽ không thể gửi nó cho em. Anh đã mất liên lạc với em gần 4 năm rồi.

Anh nhớ lại những ngày mới ra trường, một thằng sinh viên ngoại tỉnh, tay trắng với tấm bằng NEU đi xin việc khắp nơi và chẳng có một công ty nào gọi anh phỏng vấn. Gia đình thì cắt viện trợ, anh vì long tự ái cũng không xin của bố mẹ nữa. Anh đã rất chán nản nhưng anh nghĩ anh có thể xoay sở được, anh xin đi làm thợ phụ cạo bàn ghế thuê kiếm mỗi ngày 50 ngàn để sống qua ngày. Có những tháng ngày anh ăn mì tôm 1 tuần liền vì hết sạch tiền. Em đến và dúi vào ví anh mấy trăm, anh cương quyết không nhận, em băt anh phải cầm, anh đã nói anh sẽ trả em khi anh kiếm được công việc tử tế hơn. Rồi thì cũng có một công ty gọi anh đi phỏng vấn. Ngày đó em đã dậy từ sớm gọi anh dậy, chúc anh đi phỏng vấn thành công. Công việc đầu tiên anh làm là sale, chẳng nhiều nhặn gì với mức lương 2 triệu 1 tháng. Lại phải đi gặp khách hàng khắp nơi để bán hàng, chưa tới tháng mà anh đã hết sạch tiền. Anh thấy cuộc sống của mình quá vất vả, những tháng ngày sinh viên rong chơi không lo đầu tư thời gian học hành, đến khi ra trường kiến thức nền tảng anh không có, tiếng anh cũng không có, anh lao đầu vào đọc lại giáo trình kinh tế, ngày đi làm đêm học tiếng anh tới khuya những mong có thể xin được công việc tốt hơn. Em chẳng bao giờ khinh rẻ công việc của anh. Khi đó em đã là người luôn bên cạnh anh, chia sẻ và động viên anh. Em sinh ra trong một gia đình có điều kiện ở Hà Nội. Từ bé tới lớn không bao giờ em sống trong nỗi lo cơm áo gạo tiền. Em cũng là cô gái xinh đẹp, rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng em vẫn một lòng chỉ yêu mình anh. Ở em và anh là hai thế giới khác nhau, một bên là đủ đầy vật chất và một bên là lớn lên từ gian khó, nhưng em chẳng bao giờ chê anh điều gì. Em nói em tin ở anh, một chàng trai có nhiều nghị lực và em luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ thành đạt. Em có một tâm hồn rất đẹp, rất lãng mạn và có tấm lòng nhân hậu. Anh đã chứng kiến em chạy theo môt bà ăn xin già để đưa cho bà ấy 50 ngàn chỉ vì nhìn bà ấy quá rách nát đáng thương. Anh rung động vì em có một tâm hồn trong sáng, một cô gái không bao giờ biết tới internet, chỉ đọc báo giấy, yêu thích văn học và rất thông minh. Rồi mọi thứ với anh cũng khá dần, anh bắt đầu có kinh nghiệm, anh kiên trì tự học và nói được tiếng Anh, anh xin được công việc khác thu nhập tốt hơn, cuộc sống của anh cũng khá lên dần dần. Những tháng ngày ấy chúng ta bên nhau em như một người vợ của anh. Chẳng bao giờ em và anh cãi nhau, giận nhau điều gì cũng chỉ 1 ngày là hết. Em luôn lắng nghe anh nói về những dự định của anh, lắng nghe một cách chăm chú, say sưa và em nói rằng khi anh nói về công việc, em thấy anh rất đẹp. Em đã từng nói nếu không lấy anh thì em sẽ không lấy một ai cả. Em còn nhớ không?

Gần bốn năm kể từ ngày em rời xa anh, anh không biết em đã đi đâu? Bốn năm đó anh cũng đóng cửa trái tim mình, không thấy cô gái nào được như em. Bốn năm qua anh làm việc như một thằng điên để thoát khỏi những suy nghĩ nhung nhớ về em. Anh gặp cô gái hiện tại là bạn gái của anh bây giờ. Anh yêu cô ấy, nhưng cô ấy không được như em và cô ấy cũng không yêu anh như em đã từng yêu anh. Cô ấy thiếu sự quan tâm đến anh, cô ấy không hiểu tâm hồn anh như em và quan trọng nhất, cô ấy chỉ lấy anh khi anh trở thành giám đốc và có mọi thứ dành cho cô ấy. Anh đã chia tay khi biết bộ mặt thật của cô ấy. Anh vẫn rất cố gắng trên con đường lập nghiệp của mình, anh đã ở cái tuổi không còn trẻ. Khi còn yêu em, anh đã từng hẹn với em rằng khi đó anh sẽ thành đạt, sẽ đến bên em và chúng mình cùng nhau xây dựng hạnh phúc. Giờ nhìn lại, cuộc sống của anh đã không còn khó khăn nữa, không còn cảnh hết sạch tiền ngày cuối tháng như khi mới ra trường đi làm nữa. Anh đã có điều kiện để chăm lo cho một gia đình bé nhỏ mà chúng ta đã từng hẹn ước. Tuổi trẻ của anh đã dành trọn tình yêu của anh cho người con gái mà anh yêu say đắm. Và em cũng đã dành trọn tuổi thanh xuân đời người con gái của mình cho anh, cho người đàn ông mà em thực sự rung động. Nhưng dù thế nào, anh và em đều hiểu rằng chúng ta đã yêu nhau rất nhiều, đã rung động rất nhiều và đã trải qua bao vui buồn, đắng cay như thế nào.

Đọc lại những dòng thư xưa, anh thấy anh đã già đi nhiều, có lẽ em cũng trưởng thành hơn rất nhiều. Có thể bây giờ, ở một nơi nào đó trên thế giới này em đã có một hạnh phúc, một mái ấm gia đình, những đứa trẻ và những tiếng cười mỗi ngày. Nếu được như thế, dù chỉ là một chút thông tin về em thì anh cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc và cầu nguyện cho em được như vậy.

Anh gửi lại em một câu thơ của Xuân Quỳnh, em nói em chợt thấy mình rung động khi anh viết nó cho em qua tin nhắn ngày mình mới yêu nhau.

Sóng bắt đầu từ gió.
Gió bắt đầu từ đâu.
Anh cũng không biết nữa.
Khi nào ta yêu nhau?

Sao em không trở về bên anh? Để đời anh bớt cô đơn, hiu quạnh và cuộc sống không còn là những ngày lạnh lẽo nữa hả em?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
 Tin nhắn chúc ngủ ngon người ấy