Tâm sự tuổi 27
Lạ lùng thay, dạo gầy đây
Anh lại thích những điều giản dị
Diện quần âu và mặc áo sơ mi
Sáng tập thiền, tối nghe nhạc của Lý
So với những chuyến đi xa
Anh lại thích về nhà với em hơn cả
Anh bỏ dần những điếu thuốc lá
Mà thay vào đó ấm trà thơm
Anh thích mọi thứ thật giản đơn
Có lẽ vì anh 27 rồi đấy
Phải chăng em cũng thích anh như vậy
Rất nhẹ nhàng và thoải mái làm sao
Ngày xưa những cuồng vọng lớn lao
Bây giờ anh chỉ cần ngôi nhà bình yên
bão dừng sau cánh cửa
Bên trong ấm áp cùng một nửa
Nắm tay anh đi đến hết cuộc đời
Chẳng hiểu sao những thứ lỗi thời
Lại làm anh thích thú đến vậy
Những trang nhật ký, những bức thư tay
Tập truyện tranh, những cuốn sách đã cũ
Và thời gian lúc 23 giờ đi ngủ
Vì có lẽ bây giờ anh đã 27
Anh hiểu bản thân mình hơn rồi đấy
Và yêu tha thiết cuộc sống này
ps:
Anh thích được cùng em nắm tay
Đi bên nhau mà xôn xao ngõ vắng
Lúc bình minh mưa, khi chiều muộn nắng
Êm ả, lặng ngắm tháng năm trôi!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét