Chào tuổi 20

MÙA CHÔNG CHÊNH, MÙA YÊU THƯƠNG, VÁC LÊN VAI NGÀY CHỜ ĐỢI...!


Tôi có một một cô bạn, không bất cần như tôi, ko lơ đãng trôi đời như tôi, không hoang mang vô định cũng không nhìn trắng đen xoay ngang hối hả mà vội vã lang thang theo những con chữ rơi nghiêng. Cô ấy trong sáng nhưng lại có thế giới nội tâm đầy sắc màu. Đến nhiều lúc chẳng hiểu cô ấy nghĩ gì , làm gì. Cô gái Nhân mã thả hồn tự do theo gió, mơ mộng về những thứ xa xôi nào đấy, rồi có khi cười có khi khóc, bao ẩn khuất cất giấu miễn cưỡng sau đôi mắt miên man.
Cô gái tuổi 20
Cô gái tuổi 20
Tôi đã từng khuyên can cô ấy đừng mải mê suốt ngày chìm đắm trong những tiểu thuyết ngọt ngào lãng mạn, nó dễ làm con người ta ảo tưởng vào thế giới và sự thật thì khác rất xa..Không ngẫu nhiên người ta viết ra những tâm sự hay tiểu thuyết lâm li, bởi vì vui và phần nhiều hơn là vì họ quá bất lực để có thể giải quyết những tình cảm, đến nỗi thở than, luyến tiếc và tận cùng khó vùng vẫy thoát ra khỏi vòng xoáy ấy. Người đọc bước vào vòng luẩn quẩn ấy,chung niềm vui nỗi buồn, đem tất cả những cảm thông cay xè mi mắt hay những hạnh phúc ngọt ngào đã có ra, để rồi miên man với những nghĩ suy dai dẳng.. Có lẽ tôi chẳng thể nào hiểu hết cô ấy nhưng chỉ cần tầm hồn cô ấy cảm thấy bình yên hơn khi bước vào thế giới đầy mộng mơ kia tôi sẽ không khuyên can điều gì hơn nữa. Vậy là cứ mãi đáng yêu, ngây thơ vào những điều lãng mạn để thế gian này còn những mảnh đời nở hoa.

Cô ấy không phải là gió, ưa phiêu lãng chẳng chốn dừng nào cả. Cô ấy cũng không phải là mưa, bất chợt , khi đến mát nhẹ nhàng, khi dầm giề chẳng dứt. Cô ấy cũng không thể là mặt trời, chọn một vị trí chính giữa rồi cứ thế tỏa sáng chói chang. Cô ấy là mây, trôi bồng bềnh giữa cuộc đời chúng tôi, quan tâm nhẹ nhàng và cẩn thận. Dẫu gió cuốn, mây cũng vương lại níu kéo, dẫu mưa lâu chỉ cần mây tan đi là sẽ tạnh, dẫu nắng hanh hao cũng chỉ cần mây che mặt trời đi một chút là sẽ ổn.

Những cô gái 20, thanh xuân dắt đầy trong trái tim nhiệt huyết. Nghĩ về tương lai nghĩ về ngày mai với háo hức yêu đời và những trăn trở rất đỗi chân thành. Có những lúc cô đơn ngập tràn lối đi vì thiếu bóng dáng yêu thương cùng bước. Bởi chẳng thể dễ dãi yêu bừa một ai cho bằng thiên hạ nên cứ thế vẫn độc hành -lững thững mà thôi. Có lẽ đã đến lúc cô ấy “hãy quên đi những con đường rộng lớn đầy người nhưng chất chứa cô đơn đến nghẹt thở mà ngày ngày vẫn đi qua, tìm một con đường nho nhỏ, con đường để tận hưởng nỗi cô đơn theo một cách thi vị hơn rất nhiều”. Cũng có khi đã đến lúc mở rộng tấm lòng mình và yêu đi cho tuổi trẻ một lần không thắm lại. Học cách yêu một người như đã từng yêu mà không vướng lại những niềm đau thương cũ hẳn là khó khăn nhưng ai rồi cũng khác, cũng sẽ lớn và vượt qua được chính bản thân mình. Nhiệm vụ còn lại của cô ấy chỉ là dặn con tim rộng mở tình thương và đợi chờ. Sẽ có một mùa cho riêng cô ấy cũng như những cô gái 20 lạc mất tình yêu..chỉ là..Mùa chông chênh, mùa yêu thương, vác trên vai ngày chờ đợi...

tuổi 20 đầy mộng mơ
chào tuổi 20


Dậy thôi nào, cô gái tuổi xuân xanh
Nắng đã lên nhanh, sao bờ mi em mãi nhắm?
Buồn vui nào cũng hãy cất vào sâu thẳm
Bước ra phố đông, dạo chơi nhé, một ngày. 
Dậy thôi nào, những cô gái từng say
Khép nỗi đau lưng chừng hoài vụn vỡ
Còn nhiều lắm ngày mai, đừng gồng mình, trăn trở
Em hãy cứ mỉm cười, rồi hạnh phúc sẽ đến thôi. 
Dậy thôi nào, chớ vội cắn vành môi
Chớ ngồi thừ người ra chờ hoàng hôn đổ bóng
Cuộc đời vẫn còn dài và rộng
Đâu ai biết trước được điều gì. 
Dậy thôi nào, cô gái giấu sầu bi
Tắt radio,đừng nghe hoài bài tình ca đã cũ
Chú sẻ nâu điệu đà, sà nhành hoa giấy rủ
Em hát thử một khúc mới xem sao. 
Dậy thôi nào, xoá những giấc chiêm bao
Nước mắt hanh hao, đôi tay gầy buông bỏ
Chầm chậm bước qua từng con đường nho nhỏ
Thương mái tóc nghiêng nghiêng dáng êm đềm. 
Dậy thôi nào, cô gái, dậy yêu đi!”

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
 Tin nhắn chúc ngủ ngon người ấy